Mỗi bước chân dưới tán cây già, nắm tay nhau qua thảm cỏ xanh, họ viết nên câu chuyện ngôn tình của riêng mình. Ánh nắng rọi qua lá, họa bóng lên đôi tình nhân, như chính tia nắng đang mừng vui cho hạnh phúc đong đầy. Giữa không gian bao la, hồn nhiên và trong trắng, tình yêu của họ thắm thiết và mãnh liệt, như làn gió mơn man tỏa khắp núi đồi, không khí tràn đầy sức sống và ngọt ngào. Bức ảnh cuối cùng, nụ hôn dưới ánh chiều tà, không chỉ là biểu tượng cho một khởi đầu mới mà còn là lời hứa bất diệt, rằng mỗi ngày qua đi sẽ là một ngày yêu thêm.